![]() | Admin [Hàng đẹp 9x] ![]() ![]() |
Qua ngày sau, vì được nhà trường thưởng một số tiền khá lớn trong
cuộc thi viết văn đề tài mùa hè, để lấy lòng chị Nghĩa và làm chị
nguôi giận, Lợi mua nào là xà bông Camay, nào là dầu thơm, son môi,
thậm chí cả một chiếc nón kiểu rất đẹp rồi lén bỏ vào phòng ngủ của
chị Nghĩa lúc chị khóa cửa đi làm. Chị Nghĩa rất vui, âm thầm nhận
hết những món quà của Lợi. Sau một tuần lể cấm vận, chị Nghĩa và
Lợi đã bình thường hóa lại được mối quan hệ chị em gắn bó dù biết là
trong thâm tâm cả hai chị em đều đã cảm thấy thích nhau. Dĩ nhiên,
gia đình Lợi hoàn toàn không hề có ai biết được chuyện gì đã xảy ra
giữa chị Nghĩa và Lợi ; cũng không ai ngờ được chuyện gì sắp xảy ra
giữa hai chị em. Chị Nghĩa và Lợi vẫn đi chơi, đi xem phim, đi ăn
uống bình thường như mọi khi và đôi lúc, hai chị em âu yếm tay
trong tay ; chỉ có thế thôi chứ cả hai chưa dám đi đâu quá xa tới
những chân trời vô vọng đầy những hồn ma tội lỗi bóng quỷ loạn
luân. Một buổi sáng, có gia đình một người bạn của bố Lợi ở Sài Gòn
đến gia đình Lợi vừa để thăm viếng vừa để cầu hôn chị Nghĩa cho con
trai họ năm nay đã 30 tuổi rồi nhưng vẫn chưa có ý trung nhân và
đang làm việc cho một doanh nghiệp ô tô tư nhân. Không ngờ, buổi
cầu hôn này lại diễn ra chóng vánh và kết quả là chị Nghĩa dù muốn
dù không vẫn phải chấp nhận “áo mặc sao qua khỏi đầu”, đó là ngày
vu quy của chị Nghĩa sẽ cách ngày cầu hôn 10 ngày nữa.
Thế là ngày hôm sau, gia đình Lợi bắt đầu chộn rộn công việc chuẩn
bị đám cưới cho chị Tư Nghĩa. Do vậy, hai chị em Nghĩa và Lợi ít có
thời gian chuyện trò hay đi chơi với nhau. Lợi để ý thấy chị Nghĩa vẫn
bình thường như mọi ngày, trong khi nó buồn thấu ruột thấu gan vì
chẳng bao lâu, nó sẽ hoàn toàn xa cách người chị xinh đẹp mà nó đã
đem lòng yêu mến. Một lần, nhân lúc chở chị Nghĩa đi làm, chị Nghĩa
nói với nó là có dám đi chơi cùng chị vào buổi tối qua đêm không vì
chị có rất nhiều chuyện để nói với nó. Trong lúc Lợi vẫn còn chưa trả
lời được thì chị Nghĩa nói với nó là cứ chuẩn bị, còn 4 ngày nữa sẽ đi.
Đêm hôm đó, phải nói là Lợi không sao ngủ được. Nó cứ trằn trọc,
thao thức mãi, nhẩm tính là 5 ngày nữa là đến ngày rước dâu của chị
Nghĩa, 4 ngày nữa là gia đình nó tổ chức lễ tiệc vu quy cho chị ; vậy
là chị Nghĩa không nói đùa rồi, chắc chắn là ngày đó, sau khi kết thúc
lễ tiệc vu quy xong thì tối đó, chị sẽ đi chơi cùng nó. Tại sao lại qua
đêm cơ chứ ? Rồi sẽ ngủ ở đâu? Tuy Lợi có lo lắng, hồi hộp nhưng
rồi, khi nghĩ đến chuyện sắp sửa đi chơi cùng với người chị mà nó
yêu thích là nó cảm thấy hớn hở và nó mau chóng chìm vào giấc ngủ
say sưa, không mộng mị.
Thời gian qua đi thật nhanh! Mới đó thắm thoát, lễ tiệc vu quy của chị
Nghĩa đã đến, kéo dài từ 8 giờ sáng đến tận 1 giờ trưa mới kết thúc.
Khi chú rể cùng với ông bà thông gia vừa lên xe hơi trở về Sài Gòn để
chuẩn bị cho lễ rước dâu vào ngày mai, lập tức chị Nghĩa đi tìm Lợi
và nói nhỏ vào tai nó là chuẩn bị lên đường. Lúc đó, Lợi vẫn còn ngồi
nơi bàn tiệc ; nghe vậy, nó lật đật đứng dậy đi ra ngoài trước. Chị
Nghĩa thay bộ đồ cưới ra và xin phép bố mẹ cho Lợi lấy xe Honda chở
chị ra Vũng Tàu có chuyện quan trọng. Thấy chuyện cưới hỏi đã được
xếp đặt đâu vào đó, không còn vướng mắc nữa nên bố
mẹ liền đồng ý ngay. Thế là chị Nghĩa và Lợi hớn hở, phấn khởi lên
đường và chỉ nữa giờ đồng hồ sau, hai chị em đã có mặt tại Bãi Sau –
Vũng Tàu.
Bình thường như những du khách khác có mặt trên bãi tắm, chị Nghĩa